- Nguyễn Thiên Ngân -
Ta như cây bách buồn sau núi
Một mình ngấm gió, một mình say
Người là một bóng chim khuê tú
Rũ cả miền trời sau cánh bay.
Trời gieo trận trận mưa đêm
Để mầm hiu quạnh mọc lên ngút ngàn
Ngăn làm sao vệt mưa loang
Mối tình thăm thẳm biết làm sao nguôi?
Xin cho gió mỏng mưa mềm
Cỏ hoa hôn bước chân em trên đường
Chéo chồng dĩ vãng
Thôi. Buông.
Bao la năm tháng, xin nhường nhịn em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét